(current)
Giới thiệu
Hội đồng hương
Về hội động hương
Thông tin hoạt động
Sản phẩm của hội viên
Thắng cảnh du lịch
Tham quan - Du ngoạn
Ẩm thực - Đặc sản
Thông tin cần biết
Thư viện ảnh
Văn học nghệ thuật
Kỷ niệm - Hồi ức
Hát về Sa Huỳnh
Thơ Trần Cao Duyên
Tản mạn
Tin quê nhà
Theo dòng thời sự
Phóng sự - Ký sự
Chuyện đời thường
Liên hệ
Trang chủ
Văn học nghệ thuật
Quảng Ngãi trong tôi
Quảng Ngãi quê mình trăm mến ngàn thương
Bao đời còn đây La Hà Thạch Trận
Sông Hà trong xanh, Sa Huỳnh muối trắng
Cổ Luỹ Cô Thôn thấp thoáng sương mờ.
Nhớ đọt chà là
Hồi đó anh mình học ở tỉnh về, hay “khoe” chữ với thằng em vừa mấp mé cấp hai. Anh nói đọt chà là đích thị là món ăn cao cấp nhưng không sang trọng. Cao cấp là vì muốn có đọt chà là phải đi đào nó tít trên những ngọn đồi cao...
Nhớ Châu Me
Sao em chợt nhớ Châu Me
Nhớ rau muống biển chiều nhè nhẹ trôi
Dấu chân cát lấp lâu rồi
Lơ thơ còng chạy hang vùi thêm hang
Sa Huỳnh quê tôi ơi
Sa Huỳnh quê hương tôi ơi
Đêm đêm biển vẫn thì thầm
Sa Huỳnh quê hương tôi ơi
Đêm đêm sóng hát ru tôi
Chơi giữa mùa trâm
Hồi đó, cạnh đình làng có hai cây trâm cành lá sum suê. Chỗ đó là “giang sơn” của một bầy con nít ranh xóm mình. Những trò chơi u tù, bịt mắt bắt dê, bắn bi, đá dế, ô ăn quan... đều diễn ra dưới bóng trâm...
Mùa xu xa
Dưới bóng dừa, gánh xu xa của chị được vây bọc bởi trẻ con và cả người lớn. Nhiều khi chị chỉ dừng lại một chỗ thôi là gánh xu xa hết nhẵn. Chị tươi cười, quày quả quang gánh về nhà để một lát sau lại “Ai... xu xa” ở một xóm khác...
Sa Huỳnh của một người đi xa
Tôi còn nhớ những ngày tôi còn nhỏ làng mạc buổi tối im lặng đến nổi tôi có thể nghe được tiếng bước chân của cha tôi thình thịch to dần, to dần từ ngoài khơi đi về. Hồi đó rất sợ đòn roi và ánh mắt của cha...
Bất chợt những tấm hình
Đó là một lùm tre với hai cây tre “phá cách”, tách ra khỏi lũy, lòa xòa ngang trời xanh lồng lộng, thấy hay hay. Lại nghĩ, các cụ ngày xưa ca ngợi rằng tre phải thẳng để thể hiện chất quân tử...
«
‹
1
2
3
4
5
6
7
8
9
›
»
Kỷ niệm - Hồi ức
Hát về Sa Huỳnh
Thơ Trần Cao Duyên
Tản mạn