(current)
Giới thiệu
Hội đồng hương
Về hội động hương
Thông tin hoạt động
Sản phẩm của hội viên
Thắng cảnh du lịch
Tham quan - Du ngoạn
Ẩm thực - Đặc sản
Thông tin cần biết
Thư viện ảnh
Văn học nghệ thuật
Kỷ niệm - Hồi ức
Hát về Sa Huỳnh
Thơ Trần Cao Duyên
Tản mạn
Tin quê nhà
Theo dòng thời sự
Phóng sự - Ký sự
Chuyện đời thường
Liên hệ
Trang chủ
Văn học nghệ thuật
Thơ Trần Cao Duyên
Cho người ở cuối hàng cây
Thả vào hoàng hôn một chút ghen tuông
Chiều dậy gió mà áo em mỏng qúa
Vô tư như hàng cây cũng mở nghìn mắt lá
Hỏi làm sao mà anh không ghen
Chiến trường mới của người lính
Có điều gì xao xác trong tim
Như tiếng lá một đêm nào gió trở
Trường Sơn, Trường Sơn! Phải rồi, anh vẫn nhớ
Một đọan đời sống chết dễ gì quên
Chạnh nỗi Bình Dương
Ngày em lên xe
Sông Trà lắng sóng
Dường như sông sợ chao lòng người đi
Mẹ vẫn giữ giùm em thời thiếu nữ
Cảm xúc mùa thu
Một chút thì thầm mùa thu
Nghe lá vàng thêm độ nhớ
Một chút bông đùa của gió
Nghe chừng rối tóc em bay
Bến xuân
Gió tháng chạp thổi mềm lá cỏ
Nghe hương mùa ru thơm bờ tre
Một mảnh đời tàn cơn mộng phố
Chiều xuân dắt bóng ta về
Bên lề trang giáo án
Đêm leo lét ngọn đèn
Bài giảng văn nhập nhòe tản mạn
Dăm câu hỏi cho học trò dễ dàng ghi đáp án
Riêng câu hỏi cho mình xoay xở mãi chưa ra
Bâng khuâng Thiên Ấn
Thiên Ấn ơi người đừng quá nghiêng
Anh sợ tiếng cười em lăn xuống
Nước sông Trà mùa này lơ đãng lắm
Chẳng giữ giùm anh âm thanh pha lê
Ba Tơ chiều trở lại
Không có bông hoa đài các nào để tặng em chiều nay
Chỉ mộc mạc cánh sim nỗi niềm tím nhớ
Hoa nhắc anh một thời
Khơi trong anh một thuở
Ba Tơ là nhân chứng của yêu thương
1
2
3
4
›
»
Kỷ niệm - Hồi ức
Hát về Sa Huỳnh
Thơ Trần Cao Duyên
Tản mạn