(current)
Giới thiệu
Hội đồng hương
Về hội động hương
Thông tin hoạt động
Sản phẩm của hội viên
Thắng cảnh du lịch
Tham quan - Du ngoạn
Ẩm thực - Đặc sản
Thông tin cần biết
Thư viện ảnh
Văn học nghệ thuật
Kỷ niệm - Hồi ức
Hát về Sa Huỳnh
Thơ Trần Cao Duyên
Tản mạn
Tin quê nhà
Theo dòng thời sự
Phóng sự - Ký sự
Chuyện đời thường
Liên hệ
Trang chủ
Văn học nghệ thuật
Tản mạn
Gia cảnh và... cây cảnh
Về quê thăm vợ chồng bà chị, mình cảm thấy không khí trong nhà buồn buồn. Hỏi anh, anh ậm ừ. Hỏi chị, chị nói cậu đi mà hỏi... mấy cây cảnh của ổng.
Nhớ Châu Me
Sao em chợt nhớ Châu Me
Nhớ rau muống biển chiều nhè nhẹ trôi
Dấu chân cát lấp lâu rồi
Lơ thơ còng chạy hang vùi thêm hang
Sa Huỳnh quê tôi ơi
Sa Huỳnh quê hương tôi ơi
Đêm đêm biển vẫn thì thầm
Sa Huỳnh quê hương tôi ơi
Đêm đêm sóng hát ru tôi
Đạo làm thầy
Dường như cái nghề mà tôi theo đuổi hôm nay bắt nguồn từ thuở học trò. Tôi kính yêu những người thầy đạo cao đức trọng của mình. Ngày ấy, giờ dạy của thầy tuy còn thiếu những giáo cụ trực quan, nhưng chúng tôi đã hào hứng nhận từ thầy những tia nắng đầu tiên của chân trời mênh mông kiến thức...
Lấy chồng nhà giáo
Còn đây là chuyện thật như bịa, đã trở thành “giai thoại”. Đó là chuyện của anh Trịnh, giáo viên cấp 2, “chuyên trị” môn Giáo dục công dân - môn mà có đốt đuốc tìm đỏ con mắt cũng chẳng có học trò nào chịu học thêm...
Hát nữa đi Hương!
Một bữa cả nhà đi vắng, Hương và Hiền chụm đầu vào quyển nhạc bôlêrô cùng hát bài Phượng buồn. Hương kiêm luôn “nhạc công”, vừa hát vừa đệm đàn bằng miệng...
Đức Phổ vào xuân
Anh đứng bên gò Cây Thị
Thấy em phía biển Sa Huỳnh
Nhớ câu gừng cay muối mặn
Lời nguyền xưa vẫn đinh ninh
Bài ca của Biển
Mối tình đầu của tôi
liếc nhau qua mắt lưới
Quyện chặt đời tôi với dòng nước bạc
Khi gió nồm lồng lộng thổi
1
2
›
»
Kỷ niệm - Hồi ức
Hát về Sa Huỳnh
Thơ Trần Cao Duyên
Tản mạn