Tâm tình với Quảng
Ngút ngát xa rồi Quảng Ngãi ơi
Không thu mà lá rụng tơi bời
Không mưa mà ướt lời tương biệt
Không chiều mà tím bóng mây trôi
Gửi lại hai mùa phượng thiết tha
Cho em – ảo ảnh – biết đâu là
Chút nắng khơi xanh ngày tháng cũ
Chút đời gợi biếc mắt phôi pha
Trà giang từ dạo ấy trăng non
Chia ly bóng nguyệt vẫn chưa tròn
Chợt nhận ra mình như Cổ Lũy
Bên trời bên nước vẫn cô thôn.
TRẦN CAO DUYÊN