Chùm khế mùa xưa
Ngày ấy hai mình bé xíu
Sân vườn đôi mảnh kề bên
Dây mướp nhà anh nghịch thế
Băng rào kết nụ vườn em
Thương cây lá muốn tìm nhau
Mà ngọn cành vươn hụt hẫng
Ghét một mảng trời cháy nắng
Tìm cây khế nhỏ ta trồng
Thế rồi hai đứa thầm mong
Hái tặng nhau chùm quả ngọt
Cây khế xanh lời hẹn ước
Vỗ về những tháng năm xa
Chiều nay trở lại vườn nhà
Gió động vòm cây thầm thĩ
Em đã về nơi phố thị
Tím buồn hoa khế rưng rưng
Anh một mình nghe bão giông
Giữa vườn cây đang tĩnh lặng
Chùm khế đầu mùa chưa nếm
Mà lòng thấm thía vị chua!
Trần Cao Duyên