Lời ru sông Vệ
Ngày em hai mươi tuổi
Đôi mắt xanh sông Vệ thiết tha chiều
Chim mách lẻo nơi em ngồi giặt áo
Anh trên cầu nhắn gió những lời yêu
Buổi hò hẹn nghe tim mình rối nhịp
Anh bâng quơ chuyện đám cưới nhà người
Em bứt lá thả hoài trên sóng nước
Đăm đắm nhìn bươm bướm trắng bay đôi
Rồi lận đận mấy mùa trăng hao khuyết
Anh mang chở tình em trên đôi cánh hao gầy
Ngày gặp lại nhìn dòng sông cạn nước
Dải cát buồn con bướm lẻ loi bay
Anh lặng đứng nơi em từng giặt áo
Mắt xanh xưa ngày ấy khuất đâu rồi
Chỉ còn lại lời chim và tiếng gió
Em sang đò lên phố thị xa xôi
Tình một thuở xin nhờ sông chép nhạc
Để mỗi lần qua đây nghe lại khúc ru buồn
Em sóng bước bên cuộc đời kẻ khác
Có nghe gió sông chiều xiêu lệch nhớ thương…
(Trần Cao Duyên)