Giai điệu quê hương trong thơ Trần Cao Duyên

Cách đây mấy chục năm tôi đã đọc thơ Trần Cao Duyên và cảm nhận ở Duyên một giọng thơ hồn hậu, dịu dàng như điệu dân ca quê nhà. Tôi đã nhiều lần giới thiệu thơ anh và làm chân dung văn nghệ phát trên chuyên mục “Văn nghệ và đời sống” của PTQ.

Trong những chuyện bên chén trà, ly bia các thi hữu hay nhắc tên Trần Cao Duyên. Anh ở tận Sa Huỳnh, lặng lẽ sống, dạy học và làm thơ. Mới đây, ngồi thù tạc ở Hội Văn học Nghệ thuật tỉnh, họa sĩ Bùi Nam đưa cho tôi đọc tập bản thảo “Với đảo mùa xuân” của Trần Cao Duyên.

Cả tập thơ mang giai điệu quê hương thật sâu lắng, anh viết về mẹ, quê hương và tình yêu bằng một giọng tha thiết, chân thành. Ở đó có âm thanh của đại ngàn hùng vĩ, tiếng suối róc rách, tiếng thác ầm ầm, tiếng chiêng trầm hùng và tiếng hát em vời vợi, đắm say:

Bất ngờ những đồi thông
Bất ngờ âm nhạc
Ngôn ngữ lọc qua ngàn xanh tiếng hát
Đường lên Sơn Tây thôi chơi vơi

(Âm thanh Sơn Tây)

Biển trong thơ Trần Cao Duyên dạt dào tiếng sóng và chan chứa tình yêu thương. Anh viết rất nhiều thơ về biển và bài thơ nào cũng đau đáu những nổi niềm của một người con lớn lên từ hơi thở mặn mòi và lời ru của biển. Biển cũng là người tình, là nổi nhớ khôn nguôi suốt một thời trai trẻ:

Biển xanh lơ và bãi cát nâu vàng
Hai màu sắc của thiên nhiêu bình dị
Đêm con nước dào lên thì thào run rẩy
Để lại bờ say đắm dấu môi hôn

(Biển và Trăng)

Hay:
Những ô cửa chen bóng dừa bát ngát
Giấc ngủ ướp cơn gió nồm dào dạt
Bồng bềnh nhịp thở xa khơi
Xóm nhà xếp hình chiếc nôi
Biển ru hời chao đưa cánh sóng

(Làng chài)

Có lẽ trong đời một người làm thơ, không ai là không dành những câu thơ hay nhất, lời thơ đẹp nhất cho mẹ yêu thương. Trần Cao Duyên cũng vậy, anh viết về mẹ với niềm thành kính vô biên, với những hoài niệm về thời ấu thơ dưới mái nhà, trên cánh đồng vời vợi bóng mẹ hiền. Mẹ là bài ca dao ru anh thuở nằm nôi, là mùa xuân chim ca, hoa nở và cả những giọt nước mắt thầm những năm đói kém:

Thuở mẹ sinh con
Đông buốt xác xơ tàu lá chuối
Chân mẹ lấm bùn trên đồng gần đồng xa
Dắt cả nhà đi qua cơn đói

(Mẹ tôi)

Và:
Vẫn nhớ còn cò tiếng khóc nỉ non
Lặn lội bờ sông nuôi chồng gánh gạo
Thương đời mẹ nắng mưa vẫn chưa làm tấm áo
Nhưng rất ngọt ngào câu cởi áo trao nhau

(Mẹ và ca dao)

Giai điệu quê hương trong thơ Trần Cao Duyên vẫn ngân vang những âm thanh dìu dặt như lời anh tự bạch: “Mỗi người chỉ có một nơi sinh/ Nhưng có thể có nhiều nơi để sống/ và mảnh đất đã cho mình niềm yêu lắng đọng/ Đấy là quê/ và chiều xuân phố cũ tôi về” – (Quảng Ngãi xanh)

Trầm Thụy Du

  TRẦN CAO DUYÊN
Sinh: 20-04-1955 (Ất Mùi)
Quê: Sa Huỳnh – Đức Phổ - Quảng Ngãi
Đại học Qui Nhơn, ngành ngữ văn
Nơi công tác: THCS Phổ Châu
Hội viên Hội VHNT tỉnh Quảng Ngãi

Đã in:

Mùa chim én bay (tập thơ in chung, 1984)
Thơ mùa hạ (tập thơ in chung, 1985)
Một khúc sông Trà (tập thơ in chung, 1999)
99 bài thơ (tập thơ in chung, 2002)
Hoa hút mật (2004)
Với đảo mùa xuân (2010)

Cùng nhiều tác phẩm đăng trên các tạp chí Trung ương và địa phương

Hội đồng hương Sa Huỳnh

Là một tổ chức xã hội tự nguyện của các tập thể và cá nhân là người Sa Huỳnh (bao gồm địa giới xã Phổ thạnh và xã Phổ Châu) đang sinh sống, học tập và làm việc xa quê hương.

Office: 156 Nguyễn Văn Thủ, Q.1, Tp. Hồ Chí Minh

Mobile: 0989 183857

Email: thanhchi@sahuynh.net

Tài khoản nhận đóng góp

Tên tài khoản: Nguyễn Hữu Quang
Số tài khoản: 0461000456197
Ngân hàng: Thương mại cổ phần Ngoại thương Việt Nam (Vietcombank) – Chi nhánh Sóng Thần.
SWIFT: BFTV VNVX 046