Chiến trường mới của người lính
Có điều gì xao xác trong tim
Như tiếng lá một đêm nào gió trở
Trường Sơn, Trường Sơn! Phải rồi, anh vẫn nhớ
Một đọan đời sống chết dễ gì quên
Một đoạn đời ba lô trên lưng
Giòng máu đổ chưa một lần toan tính
Đế bây giờ
Anh bị áo cơm từng ngày truy kích
Phải làm gì? Đồng đội chả còn ai
Đường đến trường sáng nay
Tôi gặp người thương binh ngồi vá xe bên đôi nạng gỗ
Chiến trường của anh bây giờ như thế đó
Sự thật xót xa này đâu chỉ tại súng bom.
4/1981 - Trần Cao Duyên